Thứ Năm, 21 tháng 6, 2012

Hà Giang – Cao Bằng, những nẻo đường trong mơ - P4

Công việc hái củi dường như chỉ là việc của phụ nữ và trẻ em nơi đây.



Nhìn em chẳng có chút gì là vất vả mệt nhọc, vẫn vui như đang đi dạo chơi trong công viên vậy. Thế mới thấy sướng khổ là ở Tâm, chẳng phải do vật chất đem lại.



Xa xa có một dòng suối chảy vắt vẻo trên vách đá thật thơ mộng.



Qua khúc cua này là tới bản Lũng Đàm, nơi có nhà anh chị Hòm tôi vào xin ngủ nhờ xưa kia, thấm thoắt đã hơn hai năm rồi, nhanh thật.



Những thửa ruộng bậc thang của bản Lũng Đàm.



Cái thung lũng nhỏ xinh đẹp xưa kia đang hiện ra trước mắt tôi, không biết giờ họ còn trồng cây cải dầu nữa không?



Cột cây số 29, ngay trước ngõ vào nhà anh Hòm.



Ngôi nhà sàn bằng gỗ dổi nhà anh Hòm đây rồi, có vẻ cả nhà đi vắng hết, tiếc quá.



Ngôi nhà trông không còn được đẹp như trước, có vẻ có sự thay đổi đôi chút, đó cũng là lẽ thường của thời gian.



Ngắm lại thung lũng Lũng Đàm lần cuối trước khi lên đường đi tiếp.



Một đoạn đường bị sạt lở.



Và đây nữa, trước khi vào trung tâm xã Du Già.



Một đoạn đường sạt lõm cả vào ngay tại đầu trung tâm xã.



Đường vào trung tâm xã Du Già ngày nay.



Bên một con suối nhỏ.



Cánh đồng Du Già lúa đã chín vàng, có lẽ ở những chỗ trũng nhiều nước này, lúa vẫn cấy được hai vụ một năm.



Qua trung tâm xã Du Già thì cũng hết con đường nhung lụa, đường đang làm thì bị bỏ dở, lổn nhổn toàn đá hộc.



Đến một con dốc đá dựng đứng, con DR650 xanh chạy lên trước, bị trượt bánh và đổ lăn kềnh.



Tôi chạy đến dựng được con DR xanh dậy rồi leo lên xe phi lên thì cũng lao phải một tảng đá to, bánh sau văng đi cũng lăn quay ra nốt.



Đến lượt con Djebel, phải thêm một người đẩy đằng sau cho chắc.



Cũng loạng choạng suýt ngã.



Đang đứng lại thở lấy sức thì có một con U Oát chạy đến, chắc lái xe quen đường, gài cầu khoá vi sai lao lên ầm ầm.



Bánh trước nhẩy lên chồm chồm, đuôi thì văng bên nọ văng bên kia.



Thằng cu lái xe nhìn chúng tôi đang mướt mát mồ hôi cười hề hề.

2 nhận xét: