Thứ Tư, 27 tháng 4, 2011

Khám phá Pờ Ly Ngài, Nàng Đôn phần 11

Mấy bác này bán vỏ khoai gì đó mà tôi thấy ở nhà anh Giàng Seo Chính.


Cái này đen như bánh gai, không biết là thứ gì.


Cái này thì trông giống củ tam thất. (Sau mới biết là củ ấu tẩu)


 Gái Nùng này. Người Nùng gần như ai cũng ăn trầu, kể cả các cô gái rất trẻ.


 Gái Mông này.


Hoa tai hay chưa.


Đang lang thang bỗng tôi gặp một cô Nùng rất xinh.


Người Nùng ăn mặc rất giống người Kinh ta khi xưa.


Nhìn bên ngoài xinh hơn trong ảnh nhiều vì máy ảnh của tôi đang ướt sũng, chụp nhòe nhoẹt.


Một đứa trẻ Mông nhìn rất đáng yêu.


 Em bé Mông này cũng rất xinh.


 Hai chúng tôi lại lang thang khắp chợ ngắm kẻ bán người mua nườm nượp.

Hàng bán cá khô, món này ở miền núi là thứ khá xa xỉ.


Mấy chị này đang chọn vải, có một chị rất xinh.


Chợ họp hai bên đường trung tâm của thị trấn.


Dậy sớm nên buồn ngủ quá.


Hôm nay mua được bao nhiêu là thứ.


Chúng tôi rẽ vào khu ăn uống của chợ, kia rồi, có một hàng bán Thắng Cố. Thắng cố là món ăn mà mỗi nơi làm một kiểu, mỗi nơi có một hương vị riêng. Tôi phải vào ăn thứ xem thắng cố Hoàng Su Phì như thế nào mới được.


Bếp lửa nấu thức ăn.


Hoangnguyen gọi một bát thắng cố và một chai rượu.




Thắng cố Hoàng Su Phì đây này.


Thắng cố ở đây bao gồm tiết, lòng, mỡ lòng và một vài thứ gì đó chắc là của con bò nấu nhừ lẫn với nhau. Tên hoangnguyen gắp một miếng ăn thử, bỏ vào mồm nhai nhếu nháo được mấy cái thì phun ra phì phì. Hắn nhăn mặt tợp mấy ngụm rượu cho đỡ khiếp rồi ngồi im không dám ăn nữa. Tôi cũng chọn thử một miếng cho mình. Vừa cắn miếng thịt thì cảm giác có một lớp mỡ bò quấn ngay vào lưỡi, vào răng mà không thể nhổ ra được. Hóa ra, loại thắng cố mà người Kinh vẫn sợ chính là loại thắng cố ở đây. Thắng cố ở đây nấu sẵn nên rất nguội, đồng thời nhiều mỡ nên khi ăn mỡ bò bám ngay vào miệng gây cảm giác rất ghê, không quen không thể ăn được. Chúng tôi đầu hàng, chống đũa ngồi nhìn xung quanh.

Lúc này mới liếc sang bàn bên cạnh, có bốn cô gái và một chàng trai đang ngồi uống rượu với nhau rất vui vẻ, trong đó có một em xinh như mộng.


Cô gái này tuy là người dân tộc nhưng cử chỉ rất điệu đà và nhí nhảnh, cô ta có một khuôn mặt thông minh, sáng sủa và cũng khá láu lỉnh, có duyên.



Thấy tôi để ý và đưa máy ảnh lên chụp, cô ta nhăn mặt trêu tôi.


 Ngồi ngắm bát thắng cố và cô gái kia một lúc, làm ngụm rượu, hai chúng tôi thanh toán tiền rồi đi ngắm chợ tiếp.

Một cô đang chọn vải.


 Cô gái này có cái mũ rất đẹp, cả chợ thấy có đúng một chiếc này.


  Một cô gái Mông khác rất trẻ và xinh.


 Tôi phải công nhận là con gái Hoàng Su Phì xinh thật, đi chợ gặp rất nhiều cô xinh mà họ rất hoạt bát, vui vẻ chứ không khép kín như phụ nữ ở Đồng Văn. 

Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2011

Khám phá Pờ Ly Ngài, Nàng Đôn phần 10

Đường về thị trấn vòng vèo bên kia núi.


 Anh cu này không biết mấy tuổi đã địu con sau lưng rồi.


 Một chút sót lại của "Rừng cấm Pờ Ly Ngài"


 Chẳng có cái nhà trình tường nào ở đây cả.


 Sông Chảy đây rồi.


 Con đường vên sông nhỏ xíu về thị trấn.


 Rừng nay đã thành ruộng bậc thang.


 Mây vây đỉnh núi




Mảng ruộng bậc thang này mùa lúa chín thì ăn đứt Chế Cu Nha, La Pán Tẩn.


11h thì chúng tôi về tới thị trấn Hoàng Su Phì. Chia tay Giàng Seo Quá về trường, chúng tôi vứt vội xe vào nhà nghỉ Hoàng Anh rồi phi vào chợ phiên đang lúc náo nhiệt nhất.

Một hàng tạp hóa.


Một bác người Nùng xắn váy quá gối.


Mấy bạn này đang xúm sít xem cái gì thế này.


Ầy à, quần áo đẹp thế.


Ở đây thấy có 2 dân tộc chính là Mông và Nùng.


Chỉ có thể phân biệt nhờ vào quần áo.


Cam này chắc chở từ Bắc Kinh sang.


Chọn vài quả mang về cho chồng con nào.


Mua sợ thừng về buộc trâu.


Có cả bánh giò Hà nội đây.


Hàng rau.


Co ro.


Ai trám rừng, măng rừng nào.


Hàng tôm tươi.
 

Quả này tên gì quên mất rồi, hình như là để nấu hoặc xào như kiểu su su.


Hàng khô.


Hàng Xén.


Khu bán rượu.


Rượu Nùng, không biết có ngon không, chưa uống bao giờ.