Thứ Ba, 19 tháng 4, 2011

Khám phá Pờ Ly Ngài, Nàng Đôn phần 7

Leo qua đống đá gồ ghề vừa được khoan phá nổ mìn, 2 anh em chúng tôi bắt đầu leo bộ lên đỉnh Tây Côn Lĩnh.


 Hàng triệu năm hình thành nên, chỉ một cân thuốc nổ là tan.


 Con đường đang làm cheo leo bên bờ vực.


Bắt đầu trekking.


Đường lên đỉnh núi dốc dựng đứng và rất trơn, cây cối lưa thưa


 Một ngọn cây có hoa màu đỏ rực rất đẹp.


 Đi một đoạn thì gặp một con đường mòn sang Hồ Thầu.


 Đỉnh núi thứ nhất.


 Độ cao 2038m.


Một loại cây rất lạ, phần cuối của lá biến dạng trong như cánh hoa.


Đi tiếp một đoạn thì bắt gặp một gốc cây mục.


Cái gốc này mà đào lên rồi mang về Hà Nội mông má lại khéo đem bán đấu giá từ thiện được ối tỷ.
Càng lên cao, cây cối lại càng thưa thớt, không có cây to.


Một lối mòn nhỏ xíu đã lâu không có ai qua lại.


Hoangnguyen hôm nay được bữa biết thế nào là leo núi.


Cây này trông như cây rau dền nhỉ, đỏ au.


Đến đây thì không còn đường mòn nữa. Đã đến lúc phải dùng đến con Karbar Kukri phát cây mở đường.


 Hoa gì đây?


Gần đỉnh núi có một cái cây to chắc bị sét đánh gãy từ lâu.


Trên này chỉ có cỏ cây và mây.


Lên đến đây thì chúng tôi phải dò dẫm từng bước 1, cỏ cây ken đặc, lớp mùn xốp dày vài chục cm đi lên rất dễ trượt. Cây Kukri hôm nay tha hồ chặt chém mở đường.


Vách núi dốc ngược, lau sậy cao hơn đầu người.


Chúng tôi phải bám cả vào lau sậy để trèo lên.


Một cái hang không biết của trăn hay rắn đây. Nó mà nhẩy ra mổ cho một phát thì toi luôn.


Cây ở trên không biết là cây gì, trông như cái sừng hươu rất đẹp.






------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét