Thứ Ba, 13 tháng 12, 2011

Một thoáng Bình Liêu mùa lúa chín phần 9

Đường bắt đầu lên dốc


Liên tục quanh co


Lên đến độ cao 641m


Chẳng có một bóng người.


Rồi lên đến độ cao 752m


Và 779m


Nhà văn hóa thôn Phạt Chỉ, chắc vừa mới xây.


Độ cao chẵn 800m


Đường vẫn lên cao tít.


Như con rắn bò quanh sườn núi.


Ngoằn nghoèo trườn giữa rừng.


Khép thành một cái thòng lọng khổng lồ.


Vượt một khúc cua tay áo dốc ngược.


Không hiểu đã lên đến đỉnh chưa nhỉ?


Chiều qua xóm vắng lưng đèo ,
Lòng sao nhớ quá quê nghèo xa xăm .
Xa quê nay đã bao năm ,
Nhớ quê cũng muốn về thăm đôi lần .
Cỏ Lau hoa nở trắng ngần ,
Phất phơ trong gió nghe gần quê xưa ,
Quê nghèo một nắng hai mưa,
Tình quê thắm thiết vẫn chưa phai mờ .


Chạy một lúc nữa thì chúng tôi tới một chỗ khá đẹp, tôi quyết định dừng lại để nghỉ trưa ở đây một lát.


Độ cao cũng rất đẹp: 880m


Phía dưới là thung lũng với những thửa ruộng chín vàng nằm rải rác.


Một thoáng thần tiên.


Anh ơi! Nếu ví được cao xa như thế
Em cũng chẳng là trời đất gì đâu
Nhưng anh có biết không? trời đất
Sẽ chẳng là gì nếu thiếu nhau




3 nhận xét:

  1. Xin hỏi Bát Trảm Đao: Các Bài viết thì vẫn còn nguyên đó nhưng các hình ảnh minh họa cho bài viết sao chẳng thấy đâu??? Lỗi do đâu vậy?

    Trả lờiXóa
  2. Lỗi do trục trặc về thanh toán với photobucket.com ạ.

    Trả lờiXóa
  3. cám ơn bạn vô cùng

    Trả lờiXóa