Thứ Ba, 30 tháng 11, 2010

Ngất ngây Chế Tạo - Trạm Tấu - Làng Nhì phần 2

Ăn uống xong xuôi tôi lên xe bắt đầu leo núi vào Chế Tạo. Ngay sau khúc cua đã thấy một cái dốc dựng ngược.


Từ trên cao nhìn xuống thị xã Mù Căng Chải.


Phong cảnh nhìn cũng rất thích mắt với những thửa ruộng bậc thang đẹp như tranh.


Đường lên Chế Tạo khá rộng và sắp được trải nhựa, hi vọng sang năm có thể đi Matiz vào chế tạo.


Ngay sau khúc cua, con đường đã bắt đầu muốn thử thách tay lái của tôi.


Toàn dốc dựng ngược, trơn nhãy.


Lên đến độ cao 1.463m


Đường ngày càng dốc ngược.


Lên đến độ cao 1.743m


Mây mù bắt đầu kéo đến.


Qua làn mây mù dày đặc là vực sâu thăm thẳm.


Tôi cố gắng dò dẫm từng tý, thần kinh khá căng thẳng để không rơi xe xuống vực.


Lên đến độ cao 1.830m thì trời bắt đầu mưa.


Đầu tôi bắt đầu căng ra để giữ cho chiếc xe đi theo ý muốn.


Đường thì mỗi lúc một trơn.


Lên đến độ cao 1.878m, trời mưa nặng hạt hơn, đường bắt đầu trơn như mỡ.


Bỗng gặp 1 cái ao nhỏ bên đường, thật lạ lùng ở độ cao này.


Đường vẫn tiếp tục đi lên cao.


Và việc gì đến sẽ đến, cú ngã đầu tiên do đường trơn mất lái, tôi đâm thẳng vào vách ta luy.


Khổ thân cho chiếc xe.


Chế Tạo vốn là xã xa nhất của Mù Căng Chải, xa ở đây là sự khó khăn về đi lại, đường tới Chế Tạo quá hiểm trở và gian nan. Vào những hôm mưa bão thì việc đi vào Chế Tạo là bất khả thi vì đường trơn lầy và sạt lở, lúc đó Chế Tạo trở thành một ốc đảo bị cô lập với thế giới bên ngoài. Chế Tạo có 4 khu là Chế Tạo, Tà Dông, Khu 2 và Háng Tày, trong đó bản Háng Tày là xa nhất. Trong chuyến đi này, tôi cũng định bụng sẽ vào bản Háng Tày để tìm hiểu xem có gì hay ho không.
Ngoài ra, rừng nguyên sinh Chế Tạo cũng hứa hẹn nhiều điều thú vị để khám phá, do vậy tôi cũng đã chuẩn bị cả đồ để sẵn sàng làm một chuyến trek trong rừng Chế Tạo.
Về dân cư thì ở Chế Tạo 100% là người Mông, tuy nhiên người Mông ở đây có sự gần gũi với người Kinh hơn người Mông ở các vùng biên giới phía Bắc, phong tục tập quán cũng khác nhiều.

Cú ngã này thực ra cũng khá là mạnh, khi đâm vào vách ta luy, ngực tôi bị đập đánh bốp vào tay lái, cũng may là có cái bọc tay lái giúp giảm chấn nên không hề hấn gì. Dựng xe dậy phủi bụi đất, tôi lại nổ máy đi tiếp.

Nhìn trên GPS thì thấy có vẻ như chưa đi được 1/2 quãng đường.


Chạy qua 1 con suối lổn nhổn toàn đá cuội, lũ đã cuốn đi hết lớp đất bên trên.


Xen lẫn những ruộng lúa nhỏ bên cạnh suối.


Qua suối là 1 con dốc lổn nhổn toàn đá, rất trơn.


Mỗi khi gặp những đoạn khó đi, tôi lại phải dừng lại một tý lấy tinh thần rồi mới ào qua, thà chậm một tý còn hơn ngã xe hay lao xuống vực.


Cái dốc đá này vốn bị một khe suối chảy cắt ngang qua nên phía dưới một hẻm sâu hun hút. Gọi là suối nhưng thực ra khi mưa to nó sẽ biến thành một thác nước cuốn trôi tất cả những gì trên đường.


Dấu vết còn để lại của trận lũ tháng trước, những thân cây to tướng vẫn còn mắc lại dưới khe.


Những thân cây to cộng với cành cây kiểu thế này này sẽ tạo nên một cái đập, sau đó nước sẽ tích tụ lại khi mưa cho tới khi cái đập không chịu được nữa và vỡ ra tạo thành lũ ống.


Dốc đá vẫn tiếp tục lên cao mãi, cao mãi, không biết bao lâu nữa mới hết con dốc này.


Con đường thì lõng bõng nước.


Lên tiếp, lên tiếp, lên đến trời mất.


Ở đây chỉ có mỗi tôi với núi rừng.


Bắt đầu vào khu vực có rừng nguyên sinh rồi.


Rừng núi âm u vắng lặng


Giờ mà gặp con hổ nó nhảy ra vồ thì sướng nhỉ.







 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét