Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2011

Đón gió lạnh đầu mùa ở Sì Lờ Lầu phần 1

Lại một mùa thu nữa sắp trôi qua, mùa thu Hà Nội luôn là mùa đẹp nhất, là mùa dễ gợi cho ta nhiều cảm xúc, là cái mùa mà trong bỗng chốc, những kỷ niệm xưa cũ lại ào ạt trôi về khiến lòng ta lại trào lên những đam mê nóng bỏng.

Lại một mùa thu nữa sắp trôi qua, tôi lại già thêm một tuổi. Nhìn đứa con trai ngày càng lớn lên, vui mà lại chạnh lòng, ít nữa, khi con sẽ trở thành một chàng trai cứng cỏi thì chắc lúc đó, tuổi trẻ của ta, có lẽ, cũng đã qua đi rồi.


Những ngôi nhà, góc phố gắn liền với tuổi thơ của tôi, giờ cũng đã già nua và cũ kỹ, thay đổi rất nhiều, nhưng những ký ức thì vẫn còn nguyên như mới ngày nào.


Mùi hoa sữa của mùa thu lại làm tôi nhớ lại những kỷ niệm khó quên một thời, dại khờ và trong sáng. Ngôi nhà cổ vẫn đứng đó như cách đây 18 năm trước, chỉ có con người thì chẳng còn như xưa.


Một mình lang thang quanh bờ hồ, tận hưởng không khí mùa thu, ngắm nhìn dòng đời trôi qua vùn vụt trước mắt.


Bỗng bắt gặp một nhóm 5 bạn trẻ đi với nhau, mặt mũi hớn hở, cười đùa vô tư khiến lòng tôi rộn ràng cuốn theo, có điều, họ không vui đùa với nhau bằng lời, mà bằng tay. Họ là những người câm điếc. Cuộc sống, vẫn trôi, và niềm vui vẫn có ở mọi nơi mà.


Còn vài ngày nữa là đến sinh nhật lần thứ 35 của tôi, để nhớ lại xem nào, lần cuối mình tổ chức tiệc sinh nhật là bao giờ nhỉ? Có lẽ là năm 2001, sinh nhật lần thứ 25 của tôi. Năm đó, sinh nhật tôi lại rơi vào đúng ngày tết Trung Thu, thời gian đó, tôi đang trong kỳ công tác tại Sài Gòn. Một bữa tiệc sinh nhật đáng nhớ tại quán bar nổi tiếng thời bấy giờ, No.1 ở số 1 Lê Thánh Tôn với nhạc và whisky tràn trề.

10 năm sau, có lẽ cũng nên làm một bữa tiệc sinh nhật nhỉ, dù sao cũng là thời điểm đánh dấu 35 năm cuộc đời. Ở đâu bây giờ? Chắc chắn bây giờ tôi sẽ không chọn một quán bar nào hay ho cho sinh nhật mình nữa, mà sẽ giở bản đồ giao thông đường bộ ra. Đây rồi, đã tìm được một địa điểm ưng ý cho ngày sinh nhật của mình, Sì Lờ Lầu.


Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, giấy giới thiệu của Bộ chỉ huy bộ đội Biên phòng Lai Châu, vé tàu đi Lào Cai vừa mua xong thì được tin bão số 5 chuẩn bị đổ bộ vào miền Bắc. Chẳng sao cả, bão thì bão, đường ta ta cứ đi.

Chuyến tàu SP3 đưa chúng tôi lên thành phố Lào Cai lúc sáng sớm, xuống tàu, chúng tôi vào môt nhà nghỉ để vệ sinh cá nhân trước khi lên đường đi Phong Thổ, Lai Châu, vẫn cái nhà nghỉ chúng tôi vào hôm đi Y Tý tháng 3 vừa rồi. Tắm rửa thoải mái mà hết có 60 nghìn.


Ăn sáng xong xuôi thì chúng tôi bắt đầu lên đường, thời tiết tốt, khô ráo, rất thuận lợi cho cuộc hành trình. Lúc này, tự dưng xe của tricoi lại giở chứng không nổ máy được mặc dù hắn vừa đổ thêm một chai xăng. Hai thằng loay hoay mãi mà không ăn thua gì cả, đành phải đẩy xe tới một hiệu sửa xe gần đó để xem sao.


Loay hoay một hồi vẫn không nổ được máy, hay là đổ thêm xăng vào xem thế nào. tricoi nhờ cậu thợ sửa xe mang can đi mua xăng, và khi đổ hết can xăng vào, khởi động thì xe nổ ngon. Có thế mà mất hơn tiếng đồng hồ, bờm không chịu được. Mãi sau khi về đến nhà, tricoi mới phát hiện ra là cái khóa xăng của hắn bị hỏng, vặn sang nấc dự phòng mà xăng không xuống.


Một chuyến đi không được suôn sẻ lắm với tricoi ngay từ đầu.

"Sửa" xong xe của tricoi, chúng tôi bắt đầu lên đường đi Phong Thổ, càng lên cao, trời càng lạnh, không có mưa bão nhưng có gió lạnh đầu mùa đón chúng tôi.


Lúa đã chín vàng trên những thửa ruộng bậc thang dọc đường lên Sapa.


Chẳng mấy chốc đã tới Thác Bạc.


Trời rất lạnh, chúng tôi dừng lại một quán nước ngay chân thác Bạc uống nước trà nóng và ăn vài thứ lót dạ.


Có nước trà ngọt, một loại trà khá đặc biệt của Sapa, uống vào có vị ngọt hơi giống nước cam thảo, khoai lang nướng, ngô nướng, trứng nướng...


Dao rựa bán đầy, trông thì có vẻ hoành tráng nhưng cầm lên nhẹ tọp, không dùng được.


Cầm thử một đôi xem nào.


Ngồi một lúc, chúng tôi lại lên xe, vượt đèo Ô Quy Hồ sang Phong Thổ, Lai Châu.


Qua đèo Ô Quy Hồ với những thửa ruộng bậc thang bạt ngàn lúa chín vàng rực rỡ dưới thung lũng, chúng tôi tới thị trấn Tam Đường.


Chiếc cổng chào trơ trọi giữa con đường vắng tanh với những đám mây u ám phía trên như báo hiệu một điều gì đó đang chờ đón chúng tôi phía trước.



1 nhận xét: