Thứ Ba, 28 tháng 12, 2010

Hành hương lên Ngọa Vân Am phần 3

Rời khỏi nhà của Sinh một đoạn thì đến lăng mộ vua Trần Anh Tông hay còn gọi là lăng Đồng Thái.

Đường vào lăng.


Bên trong có một vài phế tích.


Rùa đá bị gãy đầu.


Voi đá bị chặt làm đôi, tượng đá cũng bị cắt mất đầu.


Lăn lóc dưới gốc cây có lẽ là một tấm bia đá.


Thái Lăng có lẽ cũng mới được xây dựng lại trên nền phế tích xưa.


Bên trong được cho là mộ vua Trần Anh Tông.


Vào bên trong lăng, tôi nghe có tiếng vù vù bên tai, ngẩng lên nhìn thấy 2 tổ ong vò vẽ to tướng.

Một cái thì đã không còn ong.


Một cái thì có đầy ong bu xung quanh.


Tôi đặc biệt rất sợ giống ong này vì chúng rất hung dữ và độc, hàng năm có rất nhiều người chết vì bị ong vò vẽ đốt, đi vào rừng mà gặp tổ ong này thì phải tránh cho xa, còn nếu vô ý chạm vào nó mà ong đốt thì cầm chắc không chết cũng bị thương nặng.
Không muốn ở lại lâu với lũ ong này, tôi rời khỏi Thái Lăng và tiếp tục lên đường tới Trại Lốc.

Đường đến Trại Lốc đổ bê tông nhẵn lỳ, đi chừng hơn 10 phút thì đã nhìn thấy hồ Trại Lốc.

Đập tràn hồ Trại Lốc. Đoạn này khá nguy hiểm với người lạ vì có thể không để ý đâu là đường, đâu là hồ mà rơi tòm xuống.


Nước tràn trên đường.


Hồ này chứa nước từ suối đổ vào nên trong vắt rất đẹp. Mặt hồ phẳng lặng chỉ hơi lăn tăn sóng rất đẹp.


Có thể nói là tôi chưa thấy cái hồ nào đẹp như cái hồ này (với riêng tôi), vừa hoang sơ, vừa lãng mạn.


Nước đầy ăm ắp và trong vắt như nước suối.


Dãy núi soi bóng xuống mặt hồ.



Hồ không có một bóng người, không có ai câu cá hay quăng chài ở đây cả.


Con đường đất chạy men theo bờ hồ, vừa chạy vừa ngắm cảnh hồ rất đẹp.


Có lúc luồn vào giữa rặng cây.


Mặt hồ có lúc khuất sau những rặng cây, rồi lại hiện ra qua kẽ lá.






Hoa cả mắt với cây và nước.




Nhìn cảnh này lại nhớ đến phim "Cha và con gái"


Father and daughter” – để biết yêu thương là chưa đủ...

“Bố hẹn về lần thứ bao nhiêu?
Đường xa quá, trời mưa, trời nắng quá”



Ngắm đến no cả mắt mà vẫn không chán.








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét