Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2010

Tiêu dao Đồng Văn-Mèo Vạc-Mậu Duệ-Du Già phần 1

Do vướng bận công việc ở cơ quan, mãi tận 7h30 tối, tôi mới bắt đầu khởi hành, nhắm hướng Tuyên Quang theo quốc lộ 2. Vội đi cũng chẳng kịp ăn tối, tôi phóng hết tốc lực trên đường. Cũng may là quốc lộ 2 giờ đã hoàn thành việc nâng cấp, đường rất phẳng và rộng nên chẳng mấy chốc đã tới thị xã Vĩnh Yên. Tôi dừng lại làm vội bát phở rồi lại lao vào màn đêm. Khoảng 11h đêm thì tôi tới Tuyên Quang, vào đại một cái khách sạn ven quốc lộ 2 ngủ lấy sức để sáng mai đi sớm.
Sáng hôm sau, tôi dậy sớm, ăn sáng rồi lên đường trực chỉ thị trấn Đồng Văn.


Chạy đến 11h30 thì tôi bắt đầu tới đường 4C leo đèo lên Quản Bạ. Vẫn con đường quanh co uốn khúc cheo leo giữa một bên là vách đá dựng đứng, một bên là vực sâu thăm thẳm luôn gây phấn khích cho tôi mỗi khi đi qua. Có điều năm nay, thời tiết khô hạn quá khiến cây cối không mọc được, những thửa ruộng bậc thang phơi mình khô cằn trong làn sương.


Ai lần đầu đi qua đây đều không khỏi có chút gai người khi nhìn xuống phía dưới.


Gặp một bạn đi Matiz leo đèo phăng phăng.


Tôi đã đi Hà Giang một lần rồi nhưng giờ qua đây vẫn thấy xao xuyến như lần đầu bởi cảnh sắc quá hùng vĩ.


Tại độ cao 542m



Đường vẫn lên cao vòi vọi.
Và tranh thủ chụp ảnh kỷ niệm tại độ cao "đẹp" 1001m


Góc cua 1001m


Sang đến bên kia đèo, thị trấn Quản Bạ đã hiện ra trước mắt, vẫn núi Đôi yêu kiều, những ngôi nhà mái ngói lúp xúp chẳng sắp xếp theo một trật tự nào cả.


Nhà kiểu Mông xen lẫn với nhà kiểu Kinh thành một mớ hỗn độn.


1 nhận xét: