Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013

Sơn La - những nẻo đường biên ải - P7

Đi qua cổng đồn biên phòng 461 mà hơi lo lo.



Đồn nằm khá xa trục đường chính. Cửa khẩu Nà Cài này cũng là một điểm nóng về buôn bán ma túy. Đã có lần chiến sỹ đồn 461 đi bắt ma túy đã bị bắn trả dữ dội và bị trọng thương.



Hai anh Mông đang đi phía trước, lối rẽ ở đâu đây?



Đâu cũng thấy đào xanh mơn mởn.



Sau khi hỏi thăm và vòng đi vòng lại đến lần thứ 3 thì tôi mới tìm thấy đường, hóa ra là con đường đất ngay gần cửa khẩu dốc ngược lên trên, từ đây đi ra đến Chiềng Khương là đoạn đường offroad thú vị và gian nan nhất của ngày hôm đó.



Bắt đầu đi vào con đường offroad bụi mù.



Len lỏi qua những bản nhỏ.



Qua ngầm



Đường bụi khủng khiếp, hai chiếc cào cào phải đi sát vào nhau để tránh một chiếc phải hít bụi.



Đường men theo biên giới Việt - Lào, rải rác vẫn có những ngôi nhà của người Mông ven đường, chả có mấy bóng người.



Một chiếc Zil 131 còn rất mới, ông vua của Tây Bắc.



Lại đồi trọc



Vừa đi vừa dò dẫm hỏi đường mất khá nhiều thời gian, với những lối rẽ nhỏ chằng chịt thế này, chiếc GPS hoàn toàn bó tay.



Một ngôi nhà của người Xinh Mun



Con đường vắng trong ánh nắng chiều.



Rừng được đốt hết để làm nương.



Đến một ngã ba, bên trái có một con đường dốc ngược xuyên sâu vào rừng, tôi tò mò muốn phi vào đó xem có gì hay không.



Con đường mòn trải đầy lá khô đi thật thích.



Có chùm hoa gì đây không biết.



Kể ra mà đi bộ lang thang ở đây cũng khoái phải biết.



Phía xa kia là khoảnh đất rất rộng.



Dừng xe lại đây xem nào, biết đâu lại vớ được một nương anh túc thì sướng.



Có một cái lán bỏ hoang đã nát rã rượi.



Liệu cây anh túc đã từng được trồng ở đây?



Đi tiếp một đoạn nữa thì chúng tôi gặp một nương lúa rộng mênh mông, có một chị phụ nữ và hai đứa trẻ đang quốc đất.



Họ nhìn chúng tôi như ở trên trời rơi xuống. Tôi liền bỏ mũ ra, tới gần và hỏi thăm xem có đường đi tiếp không. Họ lắc đầu, đây là đường cụt rồi.



Haizz.. cả khu rừng rộng lớn, giờ đã bị san phẳng để làm nương rồi, vài năm nữa thôi, chắc sẽ chả còn rừng nữa.



Chào ba người, chúng tôi lên xe quay trở ra theo đường cũ, tiếp tục hành trình men theo đường biên giới để tới Chiềng Khương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét