Đường xuyên qua những cánh rừng.
Và xuyên qua núi.
Đường đất chạy giữa bản.
Những mái nhà vô cùng đơn sơ.
Ở khu vực này, việc đi lại của bà con Việt Lào qua hai bên biên giới khá tự do thoải mái, xe máy biển số Lào đi lại nườm nượp khiến nhiều lúc tôi chỉ sợ là mình đã đi lạc sang đất Lào.
Hai thằng đã chạy ra tới đường vành đai biên giới.
Tới một ngã ba.
Bên phải là một con đường ngoằn nghoèo dẫn xuống thung lũng.
Đó là đường đi bản Lao Khô, còn nhánh bên trái là đi thẳng sang Lào.
Bên trái đường là cột mốc biên giới số 235.
Vậy đằng kia là nước Lào rồi. Vùng đất này xưa kia gọi là trấn Ninh đến tận nửa cuối thế kỷ 19 vẫn còn là của nước Đại Việt, tức là Việt Nam ta. Mãi đến năm 1893, khi người Pháp thành lập liên bang Đông Dương đã cắt vùng đất này (Hủa Phăn) về lãnh thổ của Lào.
Chụp một kiểu ảnh tại cột mốc biên giới 235.
Lại tiếp tục lên đường.
Một xe công nông chở cây từ rừng ra, con đường nhỏ dưới kia chắc đi thẳng sang bên Lào.
Con đường đất cheo leo với lau sậy và thông.
Một sườn đồi đẹp như mơ với con đường nhỏ xíu dẫn xuống một ngôi nhà sàn đơn sơ bên ba hồ nước.
Lại đến một ngã ba rẽ sang Lào, nếu không có biển chỉ dẫn ở đây thì rất dễ đi lạc sang bên nước bạn vì chẳng có hàng rào hay thanh chắn như ở biên giới với Trung Quốc.
Ban trắng nở khắp nơi, lần đầu tiên đi chơi đúng mùa ban rừng, cảm giác thật thú vị.
Những cây ban bên vệ đường.
một ngôi nhà rất đơn sơ dưới chân đồi.
Đi một đoạn nữa thì chúng tôi gặp một biển hoa màu tím đẹp tuyệt vời.
Không thể không dừng chân chỗ này.
Chẳng biết đây là loài hoa gì.
Nhưng quả thật là đẹp.
Một chiếc xe ZIL 131 của Liên Xô còn khá mới chạy qua, loại xe rất đặc trưng để chở ngô ở Sơn La.
Đây là chiếc xe quân sự nổi tiếng của Liên Xô viện trợ cho Việt Nam trong chiến tranh chống Mỹ, có 3 cầu chủ động và khả năng vượt địa hình kinh hoàng dùng để kéo pháo và chở quân.
Lại tiếp tục len lỏi trên con đường đất ngoằn ngoèo sát biên giới.
Những cánh rừng già thời đánh Pháp xưa kia nay chỉ còn thưa thớt.
Xen lẫn với đào rừng xanh óng ả.
Dừng chân tại khu di tích Lao Khô.
Một tảng đá lớn trên đó có gắn tấm bia.
Phía sau là con đường đi sang Lào chìm trong cây rừng.
Bên vạt đào rừng..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét