Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

Hà Giang – Cao Bằng, những nẻo đường trong mơ - P17

Con đường nhỏ ngoằn ngoèo ẩn khuất sau những rặng ngô.



Xa xa là con đường cheo leo bên vách núi.



Tới ngã ba này thì chúng tôi rẽ trái.



Và đi theo con đường cheo leo bên vách núi tuyệt đẹp.



Gặp một bác gái đi chợ đâu về, dừng lại hỏi mấy câu, bác ấy cho một tràng tiếng dân tộc, chịu không hiểu cái gì.



Một cung đường tuyệt đẹp và hoang sơ.



Đi mãi mà chẳng thấy có bóng người.



Mãi mới gặp một cô sơn nữ đi hái rau rừng về.



5h30 chiều, mặt trời chuẩn bị khuất bóng sau những dãy núi.



Nắng chiều nay chưa tắt
Mây còn trôi lang Thang
Chim trời chưa mỏi cánh
Vui buồn đang ngổn ngang




Tiếp tục đi sâu vào con đường nhỏ hẹp nhưng phẳng phiu sạch sẽ.



Đến một ngã ba thì rẽ trái.



Thật may mắn khi chúng tôi đi vào đúng mùa ngô nơi đây, chẳng khác nào mùa lúa chín ở mù Căng Chải, đẹp lộng lẫy.



Những quả núi mâm xôi, những con đường uốn lượn mê hoặc lòng người.



Gặp một chú chim gì to đùng đang đứng kiêu hãnh một mình trên tảng đá.



Núi tận chân trời đứng nghĩ xa.
Gió đều trang trải nguyệt bao la;
Êm êm núi biếc xinh như ngọc
Và cũng buồn như nỗi nhớ nhà



Trời dần khuất, chói chang màu đỏ rực,
Nắng chiều buông chùm tơ rất mượt mà,
Em mang gùi bước vội phía trời xa,
Gió se lạnh, bóng nhạt nhòa hư ảo...




Dưới chân núi phía xa kia
Có gì thanh tao dịu nhẹ
Đẹp sao và kì lạ thế
Những vòm lá trải xanh non.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét