Vừa đỏ vừa trắng.
Ốc suối.
Lại một vũng nước rất đẹp, như một cái hồ bơi tự nhiên.
Lại gần này.
Đá dưới suối đầy rêu, rất trơn.
Dừng lại ngẩn ngơ mất một lúc.
Nhìn cái cây này lại ngẫm ra nhiều điều.
Vạn vật trên đời này sinh ra đều do nhân duyên. Từ vũ trụ, mặt trời, mặt trăng đến trái đất này sinh ra đều do nhân duyên. Nhân duyên là cái cực kỳ hiếm có, để sinh ra một sinh vật cần có sự kết hợp của bao nhiêu yếu tố. Có những lúc tưởng chừng đủ rồi nhưng cuối cùng vẫn chưa đủ. Do vậy, một sinh vật sinh ra được trên đời thật quý biết chừng nào.
Như cái cây này chẳng hạn, một cái hạt, gió đánh rơi trên một tảng đá khô khốc, không có đất, không có nước. Nếu là một loài cây yếu ớt, hạt sẽ chẳng bao giờ nảy mầm được hoặc có nảy mầm thì cũng sẽ chết. Nhưng với một vài loài cây, chỉ cần có chút hơi sương đọng lại, chỉ cần chút lá mục, bụi cát và một chút ánh nắng, nó có thể nảy mầm, đâm chồi, ra lá, nếu gặp nhân duyên tốt sẽ phát triển thành một cây to, rễ của nó sẽ vươn ra khỏi tảng đá, tìm về với đất, với nước để rồi ra hoa, kết trái và tiếp tục phát tán nguồn gen của nó. Con người cũng vậy, có những người sinh ra trong sung sướng, khi gặp hoàn cảnh khó khăn thì không thể trụ được, lãng phí đi mối nhân duyên tốt lành ban đầu. Có những người sinh ra trong sự khó khăn nhưng không ngừng vươn lên, tận dụng triệt để những gì mình có để làm cuộc sống tốt đẹp hơn, đó là trân trọng nhân duyên của trời đất vậy.
Trên đường đi có những thứ bé tý, tưởng như chẳng đáng mà để ý, nhưng nếu nhìn kỹ thì thấy rất hay.
Cho dù là một cái lá rách, cũng mang một triết lý của nó.
Con đường lên Tây Yên Tử này chắc là rất ít người đi.
Nếu hôm nào trời mưa to thì sẽ không thể đi được vì nước suối sẽ lên rất cao.
Thuận lợi hay khó khăn xét cho cùng là có biết Tùy Duyên hay không thôi.
Dưới suối có khá nhiều cá, ốc, cua
Một thân cây bị gió quật đổ nằm chắn ngang suối.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét