Thứ Ba, 4 tháng 1, 2011

Hành hương lên Ngọa Vân Am phần 5

Trong rừng mát lạnh, nước suối chảy róc rách rất thần tiên.


Hỏi đá xanh rêu bao nhiêu tuổi rồi.


Lối mòn nhỏ xíu.


Mời đặt tên cho ảnh.


Đâu cũng thấy suối.


Hầm cây


Cây mục.


Mấy lão chơi bể thủy sinh nhìn chắc thèm lắm.


Chúng tôi đi tiếp đến một ngã ba, Sinh bảo trên này có một cái miếu cổ, lên xem sao.


Miếu thờ đây rồi, có vẻ cũng mới được tu sửa lại, không rõ lai lịch ngôi miếu này như thế nào mà người ta cất công làm giữa rừng sâu thế này.


Có một tổ ong vò vẽ to đùng ngay cạnh miếu, rất may là đàn ong đã bỏ đi hết, chỉ còn chiếc tổ không.


Vẫn có người qua lại đây khói hương dọn dẹp thường xuyên.


Rời khỏi miếu, chúng tôi lại lội suối đi tiếp.


  Khoai nước


Đường mòn sát vách đá rêu phong.


Xuyên giữa rừng cây um tùm.


Một gốc cây có bộ rễ rất đẹp.


Con đường mòn này nếu ai đi không quen sẽ rất dễ bị lạc, nó có nhiều nhánh rẽ và đi dưới suối nên không có vết mòn. Anh bạn Sinh chỉ đưa tôi đi đến Ngọa Vân, còn việc đi về là tôi tự lo. Cảnh vật xung quanh thì na ná nhau nên rất khó mà nhớ được đường, tất cả chỉ trông vào chiếc GPS với track log để tìm đường về.


Một đoạn suối rất đẹp, chỗ lý tưởng để nghỉ ngơi một lúc.


Dòng suối đến đây bị ngắt xuống đột ngột thành một cái thác nhỏ tung bọt trắng xóa.


Cây trà rừng, có thể ngắt lá để đun nước uống, trông hao hao cây lá ngón uống vào sùi bọt mép ngay.


Rẽ cây mà đi.


Trời khá nắng nhưng dưới tán cây rừng trở nên rất âm u.


Một cái vũng tuyệt đẹp, giá mà có thời gian nhảy xuống đây tắm tiên thì tuyệt.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét